Giới thiệu thơ Đông_Hồ_ấn_nguyệt

Bài chữ Hán

Nguyên tác:東湖印月雲霽煙消共渺茫,一灣風景接洪荒。晴空浪靜傳雙影,碧海光寒洗萬方。湛闊應涵天蕩漾,凜零不愧海滄凉。魚龍夢覺衝難破,依舊冰心上下光。Phiên âm Hán-Việt:Đông Hồ ấn nguyệtVân tế yên tiêu cộng diểu mang,Nhất loan phong cảnh tiếp hồng hoang.Tình không lãng tịnh truyền song ảnh,Bích hải quang hàn tẩy vạn phương.Trạm khoát ứng hàm thiên đãng dạng,Lẫm linh bất quý hải thương lương.Ngư long mộng giác xung nan phá,Y cựu băng tâm thượng hạ quang.

Bài chữ Nôm

Bài này nằm trong tập Hà Tiên thập cảnh khúc vịnh, gồm một khúc vịnh dài 34 câu, và kết thúc bằng một bài thơ Đường luật như sau:

Một hồ lẻo lẻo tiết thu quang,Giữa có vầng trăng nổi rỡ ràng.Đáy nước chân mây in một sắc,Ả Hằng nàng Tố ló đôi phương.Rạng thanh đã hứng thuyền Tô Tử,Lạnh lẽo càng đau tiếng Nhạc Xương.Cảnh một mà tình người dễ mộtKẻ thì ngả ngớn kẻ sầu thương.[3]